Nguyễn Hữu Loan (1916-2010)
Chữ Tâm tại tư gia Nguyễn Hữu Loan
Page | 2
KHÓC LẠY NGUYỄN HỮU LOAN
文章俯仰風塵外
世局沉升造化心
不肖阮國保叩拜
Văn Chương Phủ Ngưỡng Phong Trần Ngoại
Thế Cục Trầm Thăng Tạo Hóa Tâm
Bất Tiếu Nguyễn Quốc Bảo (2) Khấu Bái
18 Tháng Ba 2010
Diễn Nôm:
Văn chương cúi xuông ngan lên phong trần là ngoại cuoc.
Thế su trâm thăng Tạo hóa Tâm.
Anh HỮU LOAN sinh ngày 12 tháng 4 năm1916. Quê Làng Vân Hoàn, xã Nga Lĩnh, Huyện Nga Sơn Tỉnh Thanh Hóa. Mất lúc 19 h 00 ngày 18/3/2010, Khâm liệm lúc 23h00, Phát tang lúc 01h30 ngày 19/3/2010.
Đưa tang lúc 15h30, An táng tại nghĩa trang dưới chân núi Vân Hoàn, Nga Lĩnh, Nga Sơn, Thanh hóa. Tang lễ được tổ chức chu đáo, nhiều đồng nghiệp, bạn bè, người thân, gia đình và những người yêu thơ ở trong Nam, ngoài Bắc đã kịp về dự tang lễ. Nhà thơ HỮU LOAN đã về cõi vĩnh hằng nhưng thơ của ông sẽ sống mãi với non sông đất nước và các thế hệ yêu thơ trước đây, hiện nay và mai sau. Hữu Loan, một tài năng, một nhân cách lớn đã ra đi, cầu mong vong linh của Anh đươc thanh thản, bình yên ở cõi vĩnh hằng.
Page | 3
Tin Điện thư Lê Đỗ Thái (1).
Nguyễn Hữu Loan - Ảnh 11/2006
Page | 4
Di Bút Nguyễn Hữu Loan 2004. Hữu Loan hỏi thăm « chú Hoàng và thân tộc Nguyễn Quốc Bồng », ý Hữu Loan muốn nói đến toàn gia đình Dì Chữ và Chú Án Mậu mà Nguyễn Quốc Bồng, linh mục M.E.P du học tại Pháp lúc 14 tuổi, là trưởng nam.
Những khúc đời
( Gửi Anh Hữu-Loan)
Bài báo từ năm chín bảy,
Ðọc, cắt, giữ để nhớ tới Anh,
Với nhiều hình ảnh,
Từ tim cằn cỗi,
Từ óc cạn khô,
Những khúc đời ngắt quãng nhấp nhô.
Thị-xã Thanh-Hóa, mùa thu năm bốn lăm,
Phố Thợ Thêu, ngõ hẽm,
Các anh thường đến,
Anh, văn nhân hiền hòa,
Anh Sơn, võ biền, nặng tiếng.
Ðầu bốn bảy, chiến chinh khởi diễn,
Chẳng thấy địch đánh ta,
Page | 5
Nhưng ta đánh ta,
Toàn dân thị-xã,
Phải phá hết cửa nhà.
Tôi gỡ từ cây xà bằng lim nặng chĩu,
Từ khuôn cửa , từ viên gạch bát tràng.
Tôi tự phá cái tôi đang có,
Nhưng không phá được cái TÔI.
Tản cư về Mậu Thôn, Cổ-Ðịnh,
Rồi Bái-Ðao, Nông-Cống,
Tự cày ruộng lấy cơm ăn.
Vào Thị-Long hầu Bà Ngoại những ngày cùng.
Thị-Long mùa nước ngập,
Nước sông cuồng lên, lôi mất chị họ tôi.
Tôi biết Anh đau nhiều lắm.
Mối tình đầu chẳng được mấy tuần trăng.
Tôi đi học lại ở làng Ngò,
Ði tìm Anh ở Bộ Tư-lệnh Liên-khu,
Ðược cấp giấy và ăn bữa cơm tiểu táo.
Anh mời đi họp đại-hội văn-nghệ lần một toàn khu,
Tôi còn nhớ mãi,
Học-gỉa Nguyễn Mạnh Tường,
Nguyễn Bách Khoa Trương Tửu,
Cố đóng khung Nghệ Thuật vào chuồng.
Nguyễn Tiến Lãng co gối, cười ruồi, hút thuốc vặt.
Cụ Ðào Duy Anh ngập ngừng đọc diễn-văn.
Nhiều người đã ra đi sau đó,
Tôi cũng đã đi và đi mãi,
Thỉnh thoảng nghe được Anh,
Vẫn ngẩng cao đầu,
Tôi không hổ thẹn,
Gốc đất Lam Sơn.
Page | 6
Từ nửa vòng trái đất,
Viết những dòng này,
Nhắc lại chuyện đã qua,
Mong Anh còn nhớ.
Nguyễn Quốc Hoàng (2) , 31 tháng 8, 2004
Nguyễn Hữu Loan và Nguyễn Quốc Bảo-Phong (11/2006)
Page | 7
Tư gia Nguyễn Hữu Loan (2006)
NHẤT MÀY
(Bài thơ cuối cùng)
Thướt lạng hay là tươi lạng đây
To phàm cũng chỉ cốm bàn tay
Móc hàm không qua dăm hào cạch
Bóp nhắm sinh ra đĩa khó đầy
Nước mất, thành tan, trung hiếu vứt
Rèn toi, chỉnh uổng, lập tường bay
Thời mô cũng quát ta là nhất
Thời đếch nào đi cũng Nhất mày !
Page | 8
Chị Phạm Thị Nhu (phu nhân Nguyễn Hữu Loan) và Nguyễn Quốc Bảo
Ghi chú :
1. Lê Đỗ Thái là em ruột Lê Đỗ Thị Ninh.
2. Nguyễn Quốc Hoàng, Nguyễn Quốc Bảo là Biểu đệ (em họ) Lê Đỗ Thị Ninh.
3. Thân mẫu Lê Đỗ Thị Ninh và Lê Đỗ Thái, Cụ Bà Đới Thị Ngọc Chất (phu nhân Cụ Ông Lê Đỗ Kỳ) và thân mẫu Nguyễn Quốc Hoàng và Nguyễn Quốc Bảo, Cụ Bà Đới Thị Kim Chữ, là hai chị em ruột .
4. Con trai trong thơ Hữu Loan gửi Nguyễn Quốc Hoàng là Nguyễn Hữu Vũ. Số Điện thoại ghi nay không còn dùng nữa.
_______________________
Nguyễn Quốc Bảo
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét